Nguồn tham
khảo: tải xuống hoạch định nguồn nhân công
Xóa bỏ khoảng cách viên chức và sếp
“Từ trước đến nay, tại công ty nơi tôi làm việc, chỗ nào cũng có sếp, sếp có
mặt ở mọi nơi, mọi lúc. Chúng tôi làm việc gì cũng phải hỏi quan điểm sếp, từ
việc túa một con vít máy đến việc sửa một bình nước lọc bị hỏng. Mọi thứ thật
phiền toái. Có lẽ, càng ít sếp bao lăm thì công tác sẽ càng hiệu quả bấy nhiêu”.
Tâm tình trên đây của Mary Lana, nhân viên tập đoàn thiết bị công nghiệp Tymex,
Thuỵ Điển đã thể hiện một yếu điểm lớn trong công việc quản trị của nhiều công
ty trên thế giới hiện thời, đó là: Có quá nhiều cấp quản trị cùng thiếu gì
“sếp”.
Sau khi nhiều nhân viên ca cẩm về việc chẳng thể tự chủ trong công tác của
mình, hội đồng quản trị Tymex đã quyết định cắt giảm số lượng “sếp” một cách
đáng kể. Các phòng ban sản xuất trong nhà máy không còn những quản đốc theo dõi
sát sao như trước nữa. “Hiện thời, những viên chức như tôi có thể tự quyết định
công việc của mình. Cảm giác thoải mái và tự chủ thật là tuyệt vời. Công tác
thành ra cũng trơn hơn rất nhiều”, Mary nói.
Nhường như, các viên chức là những người thực thụ hiểu nỗi khổ cực khi luôn
chịu đựng sự giám sát và “xoi mói” của các sếp. Tâm lý đè nặng khiến họ chán nản
với công tác. Holan Kealr, chuyên gia nhân viên tại
hãng Human Management Research, nhận định: “Các nhân sự sẽ được tận hưởng luồng
không khí mới sau thời gian dài chết ngạt vì áp lực các các tầng lớp quản trị.
Theo tôi, trong quản trị hiện đại hiện tại, càng ít sếp bao nhiêu sẽ càng hiệu
quả bấy nhiêu”.
Nhiều cơ quan trên toàn cầu hiện tại đã nhận thấy tính ưu việt của việc tinh
giảm hệ thống quản lý kinh doanh. Việc này không những giảm bớt nhiều thủ tục
rườm rà trong công ty mà còn tiện tặn nhiều tiền bạc và thời gian cho doanh
nghiệp. Các công nhân, từ tài xế cho đến chuyên viên kỹ thuật chỉ chịu sự quản
lý của một giám đốc chuyên ngành độc nhất vô nhị thay vì các trưởng phòng ban,
nhóm như trước đây. Henry Thiam, CEO của tập đoàn Yves, Pháp cho biết: “Tôi thấy
việc tinh giảm bộ máy quản trị đã đích thực đạt hiệu quả như mong muốn. Các công
việc diễn ra trơn tuột hơn, những mâu thuẫn trong đơn vị giữa viên chức và quản
lý không còn tồn tại nữa”. Yves là hình mẫu quản trị đương đại dành cho những
nhân viên muốn tự chủ trong công tác của mình. Số nhân viên của hãng là trên
210.000 viên chức nhưng chỉ có 3 tầng quản lý mà thôi. Thứ nhất là Hội đồng quản
lý, thứ hai là các giám đốc chuyên môn, thứ ba là trưởng các phòng ban đảm
đương. Nhiềm vụ của mỗi tầng quản lý rất rõ ràng, không chồng chéo lên nhau,
được phân công theo chuyên môn. “Chúng tôi tạo ra hệ thống quản lý theo chiều
ngang để thay thế hệ thống quản lý chiều dọc truyền thống đã quá lỗi thời và cần
về hưu sớm”, Henry nói.
Hãng tham mưu PricewaterHouse là một trong đơn vị trước hết bước chân vào thế
giới nghệ thuật quản trị mới. Số lượng nhân sự quản trị của hãng từ con số 250
đã giảm xuống còn dưới 30 nhân viên. Các nhân viên mới này sẽ đảm đương nhiều
lĩnh vực hơn, công tác nhiều hơn và bù lại lương cũng cao hơn rất nhiều. Còn
tại cơ quan dược phẩm Rohne, Anh, các nhân sự đang được thưởng thức sự thoải mái
trong công tác của mình mà không gặp bất cứ rào cản nào. Toàn bộ các viên chức
tiếp thị, nhân viên quảng cáo, nhân sự, kinh doanh và cả
giám đốc đều làm việc trong một môi trường tự do rộng gần 500 m2. Mọi người luôn
trực tiếp liên lạc với các công nhân tại các nhà máy chỉ để hỏi tiến trình công
việc diễn ra đến đâu rồi, sau đó ghi nhận lại và chờ kết quả.
Không chậm chân trong xu hướng đổi mới, tập đoàn sinh sản ôtô Renault cũng tự
áp dụng cho mình hệ thống quản trị mới và nhờ đó doanh thu đã tăng lên đáng kể.
Số tầng quản lý từ 8 giảm xuống 5 và để thực hiện kế hoạch này, hàng chục nghìn
công nhân sự của Renault đã phải trải qua một khoá đào tạo quản lý kéo dài
gần 3 tháng để họ có thể biết cách làm việc độc lập, tự quản lý công tác của
mình. Michel Faivre, CEO của Renault nói: “Đã hết rồi cái thời mà các công viên
chức chỉ nhìn thấy được một mẫu xe hơi mới khi dây chuyền sinh sản đi vào hoạt
động. Ngày nay, chúng tôi luôn tham khảo ý kiến
của các nhân viên trước khi tiến hành chế tạo một chiếc xe mới”. Quả thực, câu
chuyện về các công nhân sự làm việc cần mẫn theo sự chỉ bảo của các nhà quản trị
mà không một tí phản ứng như trước đây đã chấm dứt. Các viên chức Renault hoàn
toàn có quyền tự chủ góp phần sức lực để tạo ra một sản phẩm mới. Đối với họ,
một sản phẩm mới ra đời không chỉ là đứa con của tổ chức mà còn là đứa con của
chính họ nữa. Michel nhớ lại: “Hồi những năm 90 của thế kỷ trước, khi muốn mở
rộng thị trường, chúng tôi đã tìm hiểu các đối thủ cạnh tranh để biết được điểm
hay và điểm yếu của họ. Lúc đó, các hãng sản xuất xe hơi Nhật khiến chúng tôi e
sợ nhất, họ có hệ thống quản trị sản xuất tuyệt vời, các công nhân luôn làm việc
hết mình và đạt năng suất cao nhất. Về cơ quan, tôi cùng Hội đồng quản trị đã
quyết định đổi mới hệ thống quản trị của mình ngay tức thì. Mỗi giám đốc sẽ quản
lý 15 chuyên viên cao cấp, và 15 chuyên viên này mỗi người sẽ quản trị một phòng
ban nhất mực, từ việc sinh sản đến trang hoàng và giao hàng. Khi chuẩn bị nghiên
cứu chế tác một mẫu xe mới, bản thân tôi và các chuyên viên này đều ngồi làm
việc, bàn bạc sau đó xắn tay áo vào làm việc. Vĩnh biệt những thủ tục rườm ra,
nhiều cấp quản trị và thông qua như trước đây”. Bây giờ, tại Renault, cứ 15 đến
20 công nhân lại hợp thành một nhóm, chịu nghĩa vụ từ đầu đến cuối các công đoạn
sinh sản, không có con mắt giám sát của bất kể cấp quản lý trung gian nào. Nhờ
đó, quãng thời kì làng nhàng 70 tháng cho ra đời một mẫu xe hơi mới của Renault
đã giảm xuống chỉ còn chưa đầy 30 tháng.
Với hãng xe hơi Prosche cũng vậy, việc đổi thay hệ thống quản trị đã cứu hãng
thoát khỏi bờ vực vỡ nợ. Vào năm 1995, Porsche rơi vào khủng hoảng khi doanh thu
và lợi nhuận sa sút thảm hại. Thêm vào đó là những mâu thuẫn và tranh luận gay
gắt trong nội bộ của hãng. Bên bờ vực thẳm, tưởng rằng hãng Porsche chỉ còn con
đường độc nhất là phải bán mình cho một tập đoàn xe hơi khác, nếu không có một
cuộc cải tổ hiệu quả. Và rồi, vị phúc tinh của hãng đã đến. Đó là Wendelin
Wiedeking, chủ tịch kiêm giám đốc điều hành mới nhậm chức. Với sự táo bạo và
kiên tâm hiếm có, Wendelin đã thẳng cánh cải cách toàn bộ hoạt động quản trị.
Xoá bỏ cơ cấu cơ quan quản trị kềnh càng là bước đi trước hết. Hai cấp điều hành
và quản lý của Porsche đã bị bỏ. Sau đó, hệ thống quản trị của Porsche từ cao
cấp nhất đến công nhân sản xuất giảm từ 8 xuống chỉ còn 4 cấp. Hơn 40% các vị
trí quản trị trung gian đã phải đi khỏi. Hiệu quả của cuộc cải tổ chóng vánh
được minh chứng. Chỉ chưa đầy năm năm sau, Porsche chẳng những vẫn kinh doanh
sinh lợi mà còn trở nên hãng ô tô hoạt động hiệu quả nhất trên toàn cầu.
Tuy nhiên, quá trình tinh giảm quản lý cũng gặp phải khá nhiều khó khăn. Làn
sóng đổi mới gặp phải một số vật cản lớn như sự phản đối dữ dội của nhiều nhà
quản trị trung gian. Một số cuộc “nổi dậy ngầm” của các nhà quản trị e ngại mình
mất việc đã khiến các công ty chao đảo. Những nhà quản lý này âm thầm chống phá
và quậy phá để bảo vệ địa vị của mình. Jean Paul, cố vấn cao cấp tập đoàn Cemis,
Pháp, một trong những công ty tiên phong tại Pháp vận dụng hệ thống quản trị
mới, nói: “Không có gì khó khăn hơn việc chuyển biến ý nghĩ của những nhà quản
trị trung gian”. Với Cemis, để nhanh chóng áp dụng hệ thống quản lý mới và tránh
những rắc rối phát sinh, hãng chủ động tuyển dụng những nhân sự trình độ
cao, có nghĩ suy tiến bộ. Còn tại tập đoàn Dupont, đầu thập niên 90, số tầng
quản trị của hãng là 12. Mục đích đặt ra của ban lãnh đạo là giảm xuống còn 4
tầng. Dupont dành thời kì 12 năm để thực hành mục đích này. Khác với nhiều doanh
nghiệp khác, Dupont không sa thải các nhà quản lý trung gian mà bố trí họ làm
những công tác khác và bảo lưu mức lương cùng các khoản trợ cấp khác, thậm chí
có những nhà quản trị được cất nhắc giữ chức phận quyến rũ hơn. Giám đốc điều
hành Dupont nói: “Chúng tôi luôn cố gắng để các nhà quản trị hiểu rằng việc này
là vì ích lợi chung của cơ quan, chúng ta hy sinh để đơn vị phát triển mạnh mẽ
hơn. Mọi người cần hiểu rằng đâu là việc nên làm đâu là việc không nên làm”.
“Hiện tại, cứ 100 công nhân là bạn chỉ cần 01 nhà quản trị giỏi. Có trong tay
101 người này bạn sẽ có tối thiểu doanh thu 20 triệu USD/năm”, Jean Paul nói.
Mặc dầu công tác sẽ nặng nhọc hơn rất nhiều nhưng bù lại các nhân sự được làm
việc trong tâm trạng cực lỳ thoải mái, họ tự quyết định hoạt động của mình. Mô
hình quản trị mới này sẽ giúp các nhân viên phát huy hết sở trường và khắc phục
nhược điểm của mình. Đúng như nhận định của một nhà quản trị: Khi tránh được
tình trạng “lắm thầy nhiều ma”, người được lợi rút cuộc sẽ là các doanh
nghiệp!
Quantri.Vn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét